孙节妇诗
(清代)汪端
节母程,嫔于孙,阅六载,琴瑟敦。夫夭亡,妾无子,死从夫,生何恃。
堕楼不死神扶持,投缳复被旁人知。舅姑来,向妇泣,两叔未娶亲发白,汝夫不幸归黄泉,汝宜代夫尽子职。
舅姑言终妇泪流,妇敢先死贻亲忧。良人地下姑少待,此身暂为双亲留。
下抚两叔,上持舅姑。数年月照罗帏孤,夫已墓木拱,妾亦泪眼枯。
嗟哉!两叔相继殁,舅姑心摧妇泣血。所遭竟如此,天心讵可测。
鬻我嫁时钗,开我镂金箱,为翁置妾延烝尝。叔生未几翁姑亡,孤嫠吊影增凄凉。
族中鬼{巾惑}凭陵久,茕茕衰门妾独守。叔长娶妇妇举男,妾抱字之夫有后。
画荻丸熊心力瘁,儿年十八游伴水。儿游泮水母心喜,可见舅姑夫子矣。
六十八年完节身,生固非生死非死。呜呼,立孤难,死节易,婴与杵,当年事。
处易不得乃处难,请看桐乡节母茹荼志,巾帼须眉固无异。
《孙节妇诗》拼音标注
sūn jié fù shī
jié mǔ chéng,
pín yú sūn,
yuè lìu zài,
qín sè dūn。
fū yāo wáng,
qiè wú zǐ,
sǐ cóng fū,
shēng hé shì。
duò lóu bù sǐ shén fú chí,
tóu huán fù bèi páng rén zhī。
jìu gū lái,
xiàng fù qì,
liǎng shū wèi qǔ qīn fā bái,
rǔ fū bù xìng gūi huáng quán,
rǔ yí dài fū jǐn zǐ zhí。
jìu gū yán zhōng fù lèi líu,
fù gǎn xiān sǐ yí qīn yōu。
liáng rén dì xià gū shǎo dài,
cǐ shēn zàn wèi shuāng qīn líu。
xià fǔ liǎng shū,
shàng chí jìu gū。
shù nián yuè zhào luō wéi gū,
fū yǐ mù mù gǒng,
qiè yì lèi yǎn kū。
jiē zāi !
liǎng shū xiāng jì mò,
jìu gū xīn cūi fù qì xiě。
suǒ zāo jìng rú cǐ,
tiān xīn jù kě cè。
yù wǒ jià shí chāi,
kāi wǒ lòu jīn xiāng,
wèi wēng zhì qiè yán zhēng cháng。
shū shēng wèi jī wēng gū wáng,
gū lí diào yǐng zēng qī liáng。
zú zhōng gǔi { jīn huò } píng líng jǐu,
qióng qióng shuāi mén qiè dú shǒu。
shū cháng qǔ fù fù jǔ nán,
qiè bào zì zhī fū yǒu hòu。
huà dí wán xióng xīn lì cùi,
ér nián shí bā yóu bàn shǔi。
ér yóu pàn shǔi mǔ xīn xǐ,
kě jiàn jìu gū fū zǐ yǐ。
lìu shí bā nián wán jié shēn,
shēng gù fēi shēng sǐ fēi sǐ。
wū hū,
lì gū nán,
sǐ jié yì,
yīng yǔ chǔ,
dāng nián shì。
chù yì bù dé nǎi chù nán,
qǐng kàn tóng xiāng jié mǔ rú tú zhì,
jīn guó xū méi gù wú yì。