秦沟粉黛砖砚歌
(清代)汪端
南唐砚山不可见,人间犹剩南唐砚。香姜铜雀久销沈,幻出秦宫云一片。
六国蛾眉竞晓妆,歌台舞殿起阿房。星荧明镜骊山远,涨腻凝脂渭水香。
四围错落珠玑细,粉晕斑斑黛痕翠。临波想见卷衣人,玉姜艳逸文馨丽。
深锁长门卅六年,鱼膏银海閟重泉。御沟空照秦时月,春水流花冷暮烟。
楚人一炬悲焦土,留得残砖碧苔古。建业文房好护持,钟山小隐风流主。
金镂应填绝妙词,新声曾谱恨来迟。红罗亭榭瑶光殿,知付娥皇付保仪。
一行题跋忠宣笔,昆刀细划龙山雪。早春独殿赋梅花,不碍广平心似铁。
何处香花识旧墩,百年流转到清门。松烟寒滴蟾蜍泪,兰篆红销晰蜥蜴魂。
秦台未到吹箫处,秦山尚有宫人墓。澄心堂纸玉管毫,夜镫还写《阿房赋》。
《秦沟粉黛砖砚歌》拼音标注
qín gōu fěn dài zhuān yàn gē
nán táng yàn shān bù kě jiàn,
rén jiān yóu shèng nán táng yàn。
xiāng jiāng tóng què jǐu xiāo shěn,
huàn chū qín gōng yún yī piàn。
lìu guó é méi jìng xiǎo zhuāng,
gē tái wǔ diàn qǐ ā fáng。
xīng yíng míng jìng lí shān yuǎn,
zhǎng nì níng zhī wèi shǔi xiāng。
sì wéi cuò luò zhū jī xì,
fěn yūn bān bān dài hén cùi。
lín bō xiǎng jiàn juàn yī rén,
yù jiāng yàn yì wén xīn lì。
shēn suǒ cháng mén sà lìu nián,
yú gāo yín hǎi bì zhòng quán。
yù gōu kōng zhào qín shí yuè,
chūn shǔi líu huā lěng mù yān。
chǔ rén yī jù bēi jiāo tǔ,
líu dé cán zhuān bì tái gǔ。
jiàn yè wén fáng hǎo hù chí,
zhōng shān xiǎo yǐn fēng líu zhǔ。
jīn lòu yìng tián jué miào cí,
xīn shēng céng pǔ hèn lái chí。
hóng luō tíng xiè yáo guāng diàn,
zhī fù é huáng fù bǎo yí。
yī xíng tí bá zhōng xuān bǐ,
kūn dāo xì huá lóng shān xuě。
zǎo chūn dú diàn fù méi huā,
bù ài guǎng píng xīn sì tiě。
hé chù xiāng huā shì jìu dūn,
bǎi nián líu zhuǎn dào qīng mén。
sōng yān hán dī chán chú lèi,
lán zhuàn hóng xiāo xī xī yì hún。
qín tái wèi dào chūi xiāo chù,
qín shān shàng yǒu gōng rén mù。
chéng xīn táng zhǐ yù guǎn háo,
yè dēng huán xiě 《 ā fáng fù 》。