当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

谢白乐天招

(唐代)韬光

山僧野性好林泉,每向岩阿倚石眠。不解栽松陪玉勒,
惟能引水种金莲。白云乍可来青嶂,明月难教下碧天。
城市不能飞锡去,恐妨莺啭翠楼前。

《谢白乐天招》拼音标注

xiè bái lè tiān zhāo
shān sēng yě xìng hǎo lín quán,
měi xiàng yán ā yǐ shí mián。
bù jiě zāi sōng péi yù lè,
wéi néng yǐn shǔi zhǒng jīn lián。
bái yún zhà kě lái qīng zhàng,
míng yuè nán jiào xià bì tiān。
chéng shì bù néng fēi xí qù,
kǒng fáng yīng zhuàn cùi lóu qián。

韬光

韬光

唐僧。蜀人。穆宗时结茅杭州灵隐寺西峰巢枸坞。刺史白居易重其道,题其堂曰法安。居易尝具馔饭之,邀以诗,韬光亦以诗报之,不赴。