当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

艺圃

(元代)唐元

小园仅百步,花竹艺两行。垂垂结夏实,萧萧吹昼凉。

盆池晓更静,照我须鬓长。复有青青蒲,风至互低昂。

人生百岁中,弱草栖萤光。亮无贞坚节,何以禦雪霜?

达人岂求名,进善贵自强。用世苟不能,退居固其常。

旧种竹数十,生笋已满园。今年笋更繁,

《艺圃》拼音标注

yì pǔ
xiǎo yuán jǐn bǎi bù,
huā zhú yì liǎng xíng。
chúi chúi jié xià shí,
xiāo xiāo chūi zhòu liáng。
pén chí xiǎo gèng jìng,
zhào wǒ xū bìn cháng。
fù yǒu qīng qīng pú,
fēng zhì hù dī áng。
rén shēng bǎi sùi zhōng,
ruò cǎo qī yíng guāng。
liàng wú zhēn jiān jié,
hé yǐ yù xuě shuāng ?
dá rén qǐ qíu míng,
jìn shàn gùi zì qiáng。
yòng shì gǒu bù néng,
tùi jū gù qí cháng。
jìu zhǒng zhú shù shí,
shēng sǔn yǐ mǎn yuán。
jīn nián sǔn gèng fán ,

唐元

唐元

(1269—1349)元徽州歙县人,字长孺。工诗,善古文,与洪焱祖、俞赵老称新安三俊。泰定帝时以文学起为平江路学录,升南轩书院山长。后以徽州路儒学教授致仕。有《易传义大意》、《见闻录》、《筠轩集》。