还山吟 其二
(明代)孙廷铨
真气荡喧浊,仆仆为形役。一器而众操,安得不速敝。
古有避俗翁,神释私其智。感此偃空山,息机良匪易。
朝饭林下曙,夕宿岩中閟。暑气清林峦,洒然出新意。
侧思声利途,惴惴魂犹悸。且逐采芝游,野服安薜荔。
《还山吟 其二》拼音标注
huán shān yín qí èr
zhēn qì dàng xuān zhuó,
pū pū wèi xíng yì。
yī qì ér zhòng cāo,
ān dé bù sù bì。
gǔ yǒu bì sú wēng,
shén shì sī qí zhì。
gǎn cǐ yǎn kōng shān,
xī jī liáng fěi yì。
zhāo fàn lín xià shù,
xī sù yán zhōng bì。
shǔ qì qīng lín luán,
sǎ rán chū xīn yì。
cè sī shēng lì tú,
zhùi zhùi hún yóu jì。
qiě zhú cǎi zhī yóu,
yě fú ān bì lì。