当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题巨子馥慕砚图

(清代)孙海

寒碧一拳光四澈,鸲眼晶莹滤秋月。纸上墨痕黯黯湿,疑是幽人心上血。

手泽蹉跎五十年,此砚能穿心不穿。收入画图寓深意,晴雪落水生玉烟。

我昔曾题《梦砚图》,旧游一梦春模糊。严寒呵冻碾冰花,为君重赋玉蟾蜍。

《题巨子馥慕砚图》拼音标注

tí jù zǐ fù mù yàn tú
hán bì yī quán guāng sì chè,
qú yǎn jīng yíng lv̀ qīu yuè。
zhǐ shàng mò hén àn àn shī,
yí shì yōu rén xīn shàng xiě。
shǒu zé cuō tuó wǔ shí nián,
cǐ yàn néng chuān xīn bù chuān。
shōu rù huà tú yù shēn yì,
qíng xuě luò shǔi shēng yù yān。
wǒ xī céng tí 《 mèng yàn tú 》,
jìu yóu yī mèng chūn mó hú。
yán hán hē dòng niǎn bīng huā,
wèi jūn zhòng fù yù chán chú。

孙海

孙海

孙海,字吟帆,秦安人。咸丰辛酉拔贡,官遂宁知县。有《欲未能斋诗存》。