当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

赵彦徵画

(明代)宋杞

远山入空青,老树擎寸碧。
近山接平坡,凿凿见白石。
两山尽处歧路平,松林漠漠烟如织。
清溪疑自天目来,鸥鹭飞起无纤埃。
有人曳杖过溪去,渡头古屋谁为开?玉堂学士画家趣,萧
洒文孙传笔意。
风尘满眼何处避,安得向此山中住。

《赵彦徵画》拼音标注

zhào yàn zhēng huà
yuǎn shān rù kōng qīng,
lǎo shù qíng cùn bì。
jìn shān jiē píng pō,
záo záo jiàn bái shí。
liǎng shān jǐn chù qí lù píng,
sōng lín mò mò yān rú zhī。
qīng xī yí zì tiān mù lái,
ōu lù fēi qǐ wú xiān āi。
yǒu rén yè zhàng guò xī qù,
dù tóu gǔ wū shúi wèi kāi ?
yù táng xué shì huà jiā qù,
xiāo sǎ wén sūn chuán bǐ yì。
fēng chén mǎn yǎn hé chù bì,
ān dé xiàng cǐ shān zhōng zhù 。

宋杞

宋杞

元明间杭州钱塘人,字授之。举进士。明初,官知全州。善画,通《易》,尤精于史学。