题齐息轩宗伯云起石谱用东坡石鼓歌韵
(清代)阮葵生
三月既望日在丑,入山独访杜陵叟。入经愿逐彭戴游,登门忽作籍湜走。
贱子半生俗生骨,先生一见笑开口。相将促膝话后前,细数离悰自别后。
手出珣玗累有千,目眯点画忘其九。或如支离五粒松,或如臃肿十围柳。
宛委或如夏后碑,破碎或如亚父斗。自谓青山云荡胸,不羡黄金印系肘。
抉拾如从沙拣金,搜剔如妨苗乱莠。苔花千载绣山灵,松岭三年契石友。
小技宁夸虫蚀书,壮夫耻效虎初孛殳。几疑入水呈龙龟,不须破壁搜蝌蚪。
天铲龂龂属巨灵,怪事咄咄惊耆耇。先生生本具慧眼,往往云砂随指嗾。
每逢出岫垂车轮,便教蜡屐携尊卣。凝眸高瞩向烟霄,回睨旁观尽朦瞍。
乍看千叶散芙蓉,倏飘一发悬岣嵝。寻踪直上峰顶高,凿险终镵石皮厚。
金翘破处露累累,鸿宝携来读某某。兹事从来想绝无,闻言那不惊顿有。
传观一似鱼得珠,狂喜争同囚脱杻。世上儿曹尽叶龙,近今书手同瓦狗。
真儒居处亦精灵,天文隐现信非偶。新语传闻十二州,好诗裒集三千首。
南宫之袖不胜藏,青田之根急须掊。会向严陵去趣书,莫教豪客来争取。
才劣谁怜觅句难,诗成莫涤多生垢。摩挲空作三宿恋,惆怅难为期月守。
稽留山阁知缘深,坐对春风惭学朽。何时负笈归天台,日餐云母杖灵寿。
《题齐息轩宗伯云起石谱用东坡石鼓歌韵》拼音标注
tí qí xī xuān zōng bó yún qǐ shí pǔ yòng dōng pō shí gǔ gē yùn
sān yuè jì wàng rì zài chǒu,
rù shān dú fǎng dù líng sǒu。
rù jīng yuàn zhú péng dài yóu,
dēng mén hū zuò jí shí zǒu。
jiàn zǐ bàn shēng sú shēng gǔ,
xiān shēng yī jiàn xiào kāi kǒu。
xiāng jiāng cù xī huà hòu qián,
xì shù lí cóng zì bié hòu。
shǒu chū xún yú lèi yǒu qiān,
mù mǐ diǎn huà wàng qí jǐu。
huò rú zhī lí wǔ lì sōng,
huò rú yǒng zhǒng shí wéi lǐu。
wǎn wěi huò rú xià hòu bēi,
pò sùi huò rú yà fù dǒu。
zì wèi qīng shān yún dàng xiōng,
bù xiàn huáng jīn yìn xì zhǒu。
jué shí rú cóng shā jiǎn jīn,
sōu tī rú fáng miáo luàn yǒu。
tái huā qiān zài xìu shān líng,
sōng líng sān nián qì shí yǒu。
xiǎo jì níng kuā chóng shí shū,
zhuàng fū chǐ xiào hǔ chū bèi shū。
jī yí rù shǔi chéng lóng gūi,
bù xū pò bì sōu kē dǒu。
tiān chǎn kěn kěn shǔ jù líng,
guài shì duō duō liáng qí gǒu。
xiān shēng shēng běn jù hùi yǎn,
wǎng wǎng yún shā súi zhǐ sǒu。
měi féng chū xìu chúi chē lún,
biàn jiào là jī xié zūn yǒu。
níng móu gāo zhǔ xiàng yān xiāo,
húi nì páng guān jǐn méng sǒu。
zhà kàn qiān yè sàn fú róng,
shū piāo yī fā xuán gǒu lǒu。
xún zōng zhí shàng fēng dǐng gāo,
záo xiǎn zhōng chán shí pí hòu。
jīn qiáo pò chù lù lèi lèi,
hóng bǎo xié lái dú mǒu mǒu。
zī shì cóng lái xiǎng jué wú,
wén yán nà bù liáng dùn yǒu。
chuán guān yī sì yú dé zhū,
kuáng xǐ zhēng tóng qíu tuō chǒu。
shì shàng ér cáo jǐn yè lóng,
jìn jīn shū shǒu tóng wǎ gǒu。
zhēn rú jū chù yì jīng líng,
tiān wén yǐn xiàn xìn fēi ǒu。
xīn yǔ chuán wén shí èr zhōu,
hǎo shī póu jí sān qiān shǒu。
nán gōng zhī xìu bù shèng cáng,
qīng tián zhī gēn jí xū póu。
hùi xiàng yán líng qù qù shū,
mò jiào háo kè lái zhēng qǔ。
cái liè shúi lián mì jù nán,
shī chéng mò dí duō shēng gòu。
mó suō kōng zuò sān sù liàn,
chóu chàng nán wèi qī yuè shǒu。
jī líu shān gé zhī yuán shēn,
zuò dùi chūn fēng cán xué xǐu。
hé shí fù jí gūi tiān tái,
rì cān yún mǔ zhàng líng shòu。