金鼓洞
(清代)秦瀛
䆗窱出古洞,洞壑复森沈。不闻金鼓响,樵斧在远林。
清风竹间至,苍苔满秋阴。白日忽高下,碧云无古今。
孤花媚寒涧,幽树悦众禽。当其万籁寂,自得山水音。
忘言憩磐石,雪乳流衣襟。
《金鼓洞》拼音标注
jīn gǔ dòng
jiào tiào chū gǔ dòng,
dòng hè fù sēn shěn。
bù wén jīn gǔ xiǎng,
qiáo fǔ zài yuǎn lín。
qīng fēng zhú jiān zhì,
cāng tái mǎn qīu yīn。
bái rì hū gāo xià,
bì yún wú gǔ jīn。
gū huā mèi hán jiàn,
yōu shù yuè zhòng qín。
dāng qí wàn lài jì,
zì dé shān shǔi yīn。
wàng yán qì pán shí,
xuě rǔ líu yī jīn。