和三唐人惠山诗
(明代)秦梁
招提远尘境,松桧何青苍。缅想彼人外,流憩兹空堂。
濯缨孤云起,振衣高鸟翔。至今山水间,毫翰余幽光。
我来慕同调,心静发泉香。题诗醉萝月,俯仰世已忘。
青山无今古,心赏有伊人。浮云辙既往,佳境兴方新。
林鸟声寂寂,石泉光磷磷。已谢天路交,何必弹冠尘。
浩歌振空谷,长啸流高雯。知音去我久,太虚聊可邻。
烟光被层峦,芳气寒清樾。松门僧未归,石径泉不绝。
禅心觉无生,尘机坐来灭。长天澹澄湖,微云逗凉月。
林虚夕吹爽,壑幽林籁发。税驾从兹游,千秋同一辙。
《和三唐人惠山诗》拼音标注
hé sān táng rén hùi shān shī
zhāo tí yuǎn chén jìng,
sōng kuài hé qīng cāng。
miǎn xiǎng bǐ rén wài,
líu qì zī kōng táng。
zhuó yīng gū yún qǐ,
zhèn yī gāo niǎo xiáng。
zhì jīn shān shǔi jiān,
háo hàn yú yōu guāng。
wǒ lái mù tóng diào,
xīn jìng fā quán xiāng。
tí shī zùi luó yuè,
fǔ yǎng shì yǐ wàng。
qīng shān wú jīn gǔ,
xīn shǎng yǒu yī rén。
fú yún chè jì wǎng,
jiā jìng xīng fāng xīn。
lín niǎo shēng jì jì,
shí quán guāng lín lín。
yǐ xiè tiān lù jiāo,
hé bì dàn guān chén。
hào gē zhèn kōng gǔ,
cháng xiào líu gāo wén。
zhī yīn qù wǒ jǐu,
tài xū liáo kě lín。
yān guāng bèi céng luán,
fāng qì hán qīng yuè。
sōng mén sēng wèi gūi,
shí jìng quán bù jué。
shàn xīn jué wú shēng,
chén jī zuò lái miè。
cháng tiān dàn chéng hú,
wēi yún dòu liáng yuè。
lín xū xī chūi shuǎng,
hè yōu lín lài fā。
shùi jià cóng zī yóu,
qiān qīu tóng yī chè。