用晦显谟近出长篇德升尚书遂已赓和辄牵鄙思以继二公之后兼简行之待制
(宋代)綦崇礼
赤城自昔佳山水,游宦何曾论道里。游来五载著闲身,天假衰年幸如此。
偶逢人面即成亲,信美那知非我里。相从晚得世家贤,风流未泯典刑全。
豫章杞梓杂兰玉,向来人物常推先。一门卿相有三四,功名并列青瑶镌。
憔悴祗今馀此老,北阙荐书谁复草。忘怀骤喜肝胆倾,学道故宜容鬓好。
江湖历走到海滨,可怕鲸波风浩浩。平时所宝非琼瑰,生涯都付瓶与罍。
客至辄留尽欢适,玉山不觉攲崔嵬。醒来默坐参佛祖,馀酲宿障随驱排。
衡门我亦栖迟久,却视华途惭俊茂。山中麋鹿会同群,客里妻奴得相守。
感君向我意甚真,杯酒招邀惟恐后。往还况此足亲知,清谈雅集每忘疲。
尚书旧信心如水,京兆犹传政不私。共寻泉石岂无伴,却上云霄知有基。
顾我终焉奚所欲,一丘一壑志愿足。胜游非远闲日多,秋节正凉新酒熟。
东州西县君何求,请解行包停去躅。
《用晦显谟近出长篇德升尚书遂已赓和辄牵鄙思以继二公之后兼简行之待制》拼音标注
yòng hùi xiǎn mó jìn chū cháng piān dé shēng shàng shū sùi yǐ gēng hé zhé qiān bǐ sī yǐ jì èr gōng zhī hòu jiān jiǎn xíng zhī dài zhì
chì chéng zì xī jiā shān shǔi,
yóu huàn hé céng lùn dào lǐ。
yóu lái wǔ zài zhù xián shēn,
tiān jiǎ shuāi nián xìng rú cǐ。
ǒu féng rén miàn jí chéng qīn,
xìn měi nà zhī fēi wǒ lǐ。
xiāng cóng wǎn dé shì jiā xián,
fēng líu wèi mǐn diǎn xíng quán。
yù zhāng qǐ zǐ zá lán yù,
xiàng lái rén wù cháng tūi xiān。
yī mén qīng xiāng yǒu sān sì,
gōng míng bìng liè qīng yáo juān。
qiáo cùi zhī jīn yú cǐ lǎo,
běi què jiàn shū shúi fù cǎo。
wàng huái zòu xǐ gān dǎn qīng,
xué dào gù yí róng bìn hǎo。
jiāng hú lì zǒu dào hǎi bīn,
kě pà jīng bō fēng hào hào。
píng shí suǒ bǎo fēi qióng gūi,
shēng yá dū fù píng yǔ léi。
kè zhì zhé líu jǐn huān shì,
yù shān bù jué qī cūi wéi。
xǐng lái mò zuò cān fó zǔ,
yú chéng sù zhàng súi qū pái。
héng mén wǒ yì qī chí jǐu,
què shì huá tú cán jùn mào。
shān zhōng mí lù hùi tóng qún,
kè lǐ qī nú dé xiāng shǒu。
gǎn jūn xiàng wǒ yì shén zhēn,
bēi jǐu zhāo yāo wéi kǒng hòu。
wǎng huán kuàng cǐ zú qīn zhī,
qīng tán yǎ jí měi wàng pí。
shàng shū jìu xìn xīn rú shǔi,
jīng zhào yóu chuán zhèng bù sī。
gòng xún quán shí qǐ wú bàn,
què shàng yún xiāo zhī yǒu jī。
gù wǒ zhōng yān xī suǒ yù,
yī qīu yī hè zhì yuàn zú。
shèng yóu fēi yuǎn xián rì duō,
qīu jié zhèng liáng xīn jǐu shú。
dōng zhōu xī xiàn jūn hé qíu,
qǐng jiě xíng bāo tíng qù zhú。