岘山望金精
(清代)彭任
金精之人已飞去,金精之洞窈如故。天地于尔钟灵奇,峭壁纡回开石户。
世人不识太古意,独此归功汉代女。忆昔十里出城郭,苍松百树依丹壑。
我当病暑一来休,住此十日胜服药。何如今来屋其巅,动长子孙老耕凿。
都邑为野山为城,西风日暮俯寥廓。
《岘山望金精》拼音标注
xiàn shān wàng jīn jīng
jīn jīng zhī rén yǐ fēi qù,
jīn jīng zhī dòng yǎo rú gù。
tiān dì yú ěr zhōng líng qí,
qiào bì yū húi kāi shí hù。
shì rén bù shì tài gǔ yì,
dú cǐ gūi gōng hàn dài nv̌。
yì xī shí lǐ chū chéng guō,
cāng sōng bǎi shù yī dān hè。
wǒ dāng bìng shǔ yī lái xīu,
zhù cǐ shí rì shèng fú yào。
hé rú jīn lái wū qí diān,
dòng cháng zǐ sūn lǎo gēng záo。
dū yì wèi yě shān wèi chéng,
xī fēng rì mù fǔ liáo kuò。