当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

内顾诗二首 其二

(魏晋)潘岳

独悲安所慕,人生若朝露。绵邈寄绝若,眷恋想平素。

尔情既来追,我心亦还顾。形体隔不达,精爽交中路。

不见山上松,隆冬不易故。不见陵涧柏,岁寒守一度。

无谓希见疏,在远分弥固。

《内顾诗二首 其二》拼音标注

nèi gù shī èr shǒu qí èr
dú bēi ān suǒ mù,
rén shēng ruò zhāo lù。
mián miǎo jì jué ruò,
juàn liàn xiǎng píng sù。
ěr qíng jì lái zhūi,
wǒ xīn yì huán gù。
xíng tǐ gé bù dá,
jīng shuǎng jiāo zhōng lù。
bù jiàn shān shàng sōng,
lóng dōng bù yì gù。
bù jiàn líng jiàn bǎi,
sùi hán shǒu yī dù。
wú wèi xī jiàn shū,
zài yuǎn fēn mí gù。

潘岳

潘岳

潘岳(公元247年~公元300年)即潘安,西晋著名文学家。字安仁,汉族,河南荥阳中牟(今河南郑州中牟大潘庄)人,出生于河南巩县(今河南郑州巩义)。潘安之名始于杜甫《花底》诗“恐是潘安县,堪留卫玠车。”后世遂以潘安称焉。