登五老峰最高顶
(清代)潘耒
我浮鄱湖望五老,万仞秀出天中间。云气蒙笼乍开合,恍疑蓬阆难跻攀。
岂意今朝策藤杖,逍遥遍踏五峰上。寒空啸裂碧玻璃,大地山河收寸掌。
南康军城一叶浮,扬澜左蠡横天流。白沙赤岸错如绮,烟林点点天南州。
天公妒我尽远景,故遣飞云夺峰顶。如轮如席掠面来,万象斯须不留影。
乘云我欲之帝廷,稍为匡君呜不平。兹山何者让衡霍,不岳不镇谁使令?
一笑颠仙扶我住,世上空名了无据。餐霞吸露快即休,多口无遭帝阍怒。
《登五老峰最高顶》拼音标注
dēng wǔ lǎo fēng zùi gāo dǐng
wǒ fú pó hú wàng wǔ lǎo,
wàn rèn xìu chū tiān zhōng jiān。
yún qì méng lóng zhà kāi hé,
huǎng yí péng lǎng nán jī pān。
qǐ yì jīn zhāo cè téng zhàng,
xiāo yáo biàn tà wǔ fēng shàng。
hán kōng xiào liè bì bō lí,
dà dì shān hé shōu cùn zhǎng。
nán kāng jūn chéng yī yè fú,
yáng lán zuǒ lǐ héng tiān líu。
bái shā chì àn cuò rú qǐ,
yān lín diǎn diǎn tiān nán zhōu。
tiān gōng dù wǒ jǐn yuǎn jǐng,
gù qiǎn fēi yún duó fēng dǐng。
rú lún rú xí lvè miàn lái,
wàn xiàng sī xū bù líu yǐng。
chéng yún wǒ yù zhī dì tíng,
shāo wèi kuāng jūn wū bù píng。
zī shān hé zhě ràng héng huò,
bù yuè bù zhèn shúi shǐ lìng ?
yī xiào diān xiān fú wǒ zhù,
shì shàng kōng míng le wú jù。
cān xiá xī lù kuài jí xīu,
duō kǒu wú zāo dì hūn nù。