伤时二首(一作宋郊)
(唐代)孟云卿
徘回宋郊上,不睹平生亲。独立正伤心,悲风来孟津。
大方载群物,先死有常伦。虎豹不相食,哀哉人食人。
岂伊逢世运,天道亮云云。
太空流素月,三五何明明。光耀侵白日,贤愚迷至精。
四时更变化,天道有亏盈。常恐今夜没,须臾还复生。
《伤时二首(一作宋郊)》拼音标注
shāng shí èr shǒu ( yī zuò sòng jiāo )
pái húi sòng jiāo shàng,
bù dǔ píng shēng qīn。
dú lì zhèng shāng xīn,
bēi fēng lái mèng jīn。
dà fāng zài qún wù,
xiān sǐ yǒu cháng lún。
hǔ bào bù xiāng shí,
āi zāi rén shí rén。
qǐ yī féng shì yùn,
tiān dào liàng yún yún。
tài kōng líu sù yuè,
sān wǔ hé míng míng。
guāng yào qīn bái rì,
xián yú mí zhì jīng。
sì shí gèng biàn huà,
tiān dào yǒu yú yíng。
cháng kǒng jīn yè méi,
xū yú huán fù shēng。