当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题静亭

(宋代)罗从彦

鼎创新亭静更幽,四时景象镇长留。端如和气里谈笑,恍若春风中泳游。

排闼山供蓝色重,凭栏水拥壁光浮。我来登赏无穷趣,好把篇诗与唱酬。

《题静亭》拼音标注

tí jìng tíng
dǐng chuàng xīn tíng jìng gèng yōu,
sì shí jǐng xiàng zhèn cháng líu。
duān rú hé qì lǐ tán xiào,
huǎng ruò chūn fēng zhōng yǒng yóu。
pái tà shān gōng lán sè zhòng,
píng lán shǔi yǒng bì guāng fú。
wǒ lái dēng shǎng wú qióng qù,
hǎo bǎ piān shī yǔ chàng chóu。

罗从彦

罗从彦

(1072—1135)南剑州剑浦人,字仲素,世称豫章先生。从杨时学,又问学于程颐。高宗建炎四年,以特科授博罗主簿。后入罗浮山静坐,研习学问,绝意仕进,为朱熹所推尊。卒谥文质。有《豫章文集》等。