梢云(一作曹松)
(唐代)罗让
殊质资灵贶,凌空发瑞云。梢梢含树发,郁郁动霞文。
不比因风起,全非触石分。叶光闲泛滟,枝杪静氛氲。
隐见心无宰,裴回庆自君。翻飞如可托,长愿在横汾。
《梢云(一作曹松)》拼音标注
shāo yún ( yī zuò cáo sōng )
shū zhí zī líng kuàng,
líng kōng fā rùi yún。
shāo shāo hán shù fā,
yù yù dòng xiá wén。
bù bǐ yīn fēng qǐ,
quán fēi hóng shí fēn。
yè guāng xián fàn yàn,
zhī miǎo jìng fēn yūn。
yǐn jiàn xīn wú zǎi,
péi húi qìng zì jūn。
fān fēi rú kě tuō,
cháng yuàn zài héng fén。