当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

祷雨自劾

(清代)陆师

祝融乘权号令酷,赤日黄埃助炎熇。稚禾枯焦似束薪,涧溪涸竭行成陆。

哀哉斯民瓶罍空,妇叹儿号盈白屋。已走群望荐牲璧,未见天公鞭蛰伏。

天降灾祲非偶然,毋乃感召由司牧。一官衣食寄闾阎,何忍鞭箠等犬犊。

本心未丧戒摧戕,于民无恩仅无毒。黄昏纵谢四知金,白日虚糜五斗粟。

我今自分无寸长,官方久矣宜褫逐。安得旸雨时若民无饥,挂冠高隐弁山麓。

《祷雨自劾》拼音标注

dǎo yǔ zì hé
zhù róng chéng quán hào lìng kù,
chì rì huáng āi zhù yán hè。
zhì hé kū jiāo sì shù xīn,
jiàn xī hé jié xíng chéng lù。
āi zāi sī mín píng léi kōng,
fù tàn ér hào yíng bái wū。
yǐ zǒu qún wàng jiàn shēng bì,
wèi jiàn tiān gōng biān zhí fú。
tiān jiàng zāi jīn fēi ǒu rán,
wú nǎi gǎn zhào yóu sī mù。
yī guān yī shí jì lv́ yán,
hé rěn biān chúi děng quǎn dú。
běn xīn wèi sāng jiè cūi qiāng,
yú mín wú ēn jǐn wú dú。
huáng hūn zòng xiè sì zhī jīn,
bái rì xū mí wǔ dǒu sù。
wǒ jīn zì fēn wú cùn cháng,
guān fāng jǐu yǐ yí chǐ zhú。
ān dé yáng yǔ shí ruò mín wú jī,
guà guān gāo yǐn biàn shān lù。

陆师

陆师

(1667—1722)浙江归安人,字麟度。康熙四十年进士,授河南新安知县。因父丧离任,在途遇强买妇女,责令还妇于其家。后任江苏仪徵知县,有善政。擢吏部主事,升员外郎,再擢御史。官至兖沂曹道,未到任病卒。