满江红 北固山怀古
(清代)龙光
天堑茫茫,问今古谁能超越。想当日、孙刘遗事,真称雄绝。
片石中分三尺剑,一城熔就千钧铁。笑曹家,横槊赋诗时,东南裂。
吴陵树,空啼鴂。岘山脊,还流血。更千秋万岁,楼倾桥折。
《满江红 北固山怀古》拼音标注
mǎn jiāng hóng běi gù shān huái gǔ
tiān qiàn máng máng,
wèn jīn gǔ shúi néng chāo yuè。
xiǎng dāng rì 、 sūn líu yí shì,
zhēn chēng xióng jué。
piàn shí zhōng fēn sān chǐ jiàn,
yī chéng róng jìu qiān jūn tiě。
xiào cáo jiā,
héng shuò fù shī shí,
dōng nán liè。
wú líng shù,
kōng tí juè。
xiàn shān jí,
huán líu xiě。
gèng qiān qīu wàn sùi,
lóu qīng qiáo zhé。
huáng hè fēng qián yún yǐ sàn,
jiā xián cí nèi dēng jiāng miè。
qiàn hé rén,
xiān zhù zǔ shēng biān,
zhōng líu jí。