当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

登东峰亭

(宋代)刘琦

凯还几度宴东峰,亲构危亭接梵宫。
势人青冥横绝壁,路盘空曲压高松。
临流自笑功名薄,对酒忻逢景色重。
飘泊却惭归未得,日斜坐听暮云钟。

《登东峰亭》拼音标注

dēng dōng fēng tíng
kǎi huán jī dù yàn dōng fēng,
qīn gōu wēi tíng jiē fàn gōng。
shì rén qīng míng héng jué bì,
lù pán kōng qū yā gāo sōng。
lín líu zì xiào gōng míng bó,
dùi jǐu xīn féng jǐng sè zhòng。
piāo bó què cán gūi wèi dé,
rì xié zuò tīng mù yún zhōng 。

刘琦

刘琦

宣州宣城人,字公玉。博学强览,立志峻洁。以都官员外郎通判歙州。召为侍御史,奉诏按劾浙西漕渠役谎报事,但治首谋二人而已,贬邓州通判。卒年六十一。