当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

留春曲

(元代)刘祁

絮飞冷屑龙蟠玉,花殒香摧凤衔烛。批颊深林叫新绿,倚阑人唱留春曲。

春光欲去如死灰,明年暖风吹又来。何如日日长相守,典衣共醉花前杯。

殷勤留春春不住,白日西驰水东注。镜中丝发奈老何,君当持杯我欲歌。

《留春曲》拼音标注

líu chūn qū
xù fēi lěng xiè lóng pán yù,
huā yǔn xiāng cūi fèng xián zhú。
pī jiá shēn lín jiào xīn lv̀,
yǐ lán rén chàng líu chūn qū。
chūn guāng yù qù rú sǐ hūi,
míng nián nuǎn fēng chūi yòu lái。
hé rú rì rì cháng xiāng shǒu,
diǎn yī gòng zùi huā qián bēi。
yīn qín líu chūn chūn bù zhù,
bái rì xī chí shǔi dōng zhù。
jìng zhōng sī fā nài lǎo hé,
jūn dāng chí bēi wǒ yù gē。

刘祁

刘祁

祁字京叔,浑源人。弱冠举金进士,廷试失意,即闭户读书。凡七年而殁,年四十八。京叔好三苏文,为学能自刻厉,文章议论,粹然一出于正。有《神川遁士集》二十卷、《处言》四十三篇、《归潜志》三卷。