当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

鹤林诗

(明代)刘纲

鹤林羽士金门客,旧辟丹房炼琼液。
手栽千树虬髯松,坐对两山虎头石。
白云昼静豁岩扉,湿翠满阶生紫芝。
瑶琴自奏涧湍响,银河直挂瀑泉飞。
鼎垆存火烹铅汞,灵药成苗几时种。
皓鹤翎梳雪翳林,碧桃花落霞飘洞。
琳宫累阙想蓬莱,叠嶂连峰紫翠堆。
丹光穿壁如红日,应有仙人骑鹤来。

《鹤林诗》拼音标注

hè lín shī
hè lín yǔ shì jīn mén kè,
jìu pì dān fáng liàn qióng yè。
shǒu zāi qiān shù qíu rán sōng,
zuò dùi liǎng shān hǔ tóu shí。
bái yún zhòu jìng huō yán fēi,
shī cùi mǎn jiē shēng zǐ zhī。
yáo qín zì zòu jiàn tuān xiǎng,
yín hé zhí guà pù quán fēi。
dǐng lú cún huǒ pēng qiān gǒng,
líng yào chéng miáo jī shí zhǒng。
hào hè líng shū xuě yì lín,
bì táo huā luò xiá piāo dòng。
lín gōng lèi què xiǎng péng lái,
dié zhàng lián fēng zǐ cùi dūi。
dān guāng chuān bì rú hóng rì,
yìng yǒu xiān rén qí hè lái 。

刘纲

刘纲

四川邛州人,字正峰。万历二十三年进士,改庶吉士。二十五年上疏言元辅赵志皋不当其任,甚忤神宗意,几得罪。已而授编修,居二年,京察,坐浮躁调外任,遂归,次年卒。