当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

使回过独石

(明代)刘溥

边城二月暗尘沙,吹过东风不沙花。
天上玉京旋日骑,水通银汉系星槎。
云中路出高山险,上谷营连独石斜。
正是旅愁消未得,夕阳楼外又鸣笳。

《使回过独石》拼音标注

shǐ húi guò dú shí
biān chéng èr yuè àn chén shā,
chūi guò dōng fēng bù shā huā。
tiān shàng yù jīng xuán rì qí,
shǔi tōng yín hàn xì xīng chá。
yún zhōng lù chū gāo shān xiǎn,
shàng gǔ yíng lián dú shí xié。
zhèng shì lv̌ chóu xiāo wèi dé,
xī yáng lóu wài yòu míng jiā 。

刘溥

刘溥

苏州府长洲人,字原博。祖、父皆以医得官。宣德初,以善医授惠州局副使。后调太医院吏目。博通经史,精天文律历之学,亦善画工诗,与晏铎、王淮、汤胤绩、苏平、邹亮、蒋忠等号“景泰十才子”,常被推为盟主。有《草窗集》。