当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

晒蚬

(宋代)林震

端居室如蜗,耻为蛮触奋。饮啖仅充肠,百珍非所问。

溪叟前致词,火食虽古训。而我山野人,别作一风韵。

蚬蛤晒可供,烹饪味相似。无劳釜鬵溉,只取炎阳蕴。

生涵熟之理,日即火之运。制物各有宜,达生在随分。

《晒蚬》拼音标注

shài xiàn
duān jū shì rú guā,
chǐ wèi mán hóng fèn。
yǐn dàn jǐn chōng cháng,
bǎi zhēn fēi suǒ wèn。
xī sǒu qián zhì cí,
huǒ shí sūi gǔ xùn。
ér wǒ shān yě rén,
bié zuò yī fēng yùn。
xiàn há shài kě gōng,
pēng rèn wèi xiāng sì。
wú láo fǔ qián gài,
zhǐ qǔ yán yáng yùn。
shēng hán shú zhī lǐ,
rì jí huǒ zhī yùn。
zhì wù gè yǒu yí,
dá shēng zài súi fēn。

林震

林震

兴化军莆田人,字时敷,号介翁。徽宗崇宁二年进士。累官左正言,权给事中,历知数州府,仕至秘书少监,以不附二蔡有声于时。长于集句,尝用诗三百八十家为《集句诗》。有《礼问》、《易传》、《易数》、《易问》及文集等。