当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

隋丁道护书启法寺碑

(清代)李宗瀚

隋书罕署名,道护碑传二。开皇仁寿年,兴国启法寺。

后来信居上,书老笔亦恣。六一得其精,胡乃杨本嗜。

一夔殊已足,观乐他且置。骨体肖龙藏,倍溢妍华致。

化度虽后尘,右方阐缄秘。悦生堂不录,销夏篇不记。

两家印篆留,近入义门笥。气压集古千,源导贞观四。

其文颂金像,颇说佛灵异。我闻菩提法,妙具千手臂。

法法皆圆通,始了第一义。丁真合同参,谁问楞伽字。

《隋丁道护书启法寺碑》拼音标注

súi dīng dào hù shū qǐ fǎ sì bēi
súi shū hǎn shǔ míng,
dào hù bēi chuán èr。
kāi huáng rén shòu nián,
xīng guó qǐ fǎ sì。
hòu lái xìn jū shàng,
shū lǎo bǐ yì zì。
lìu yī dé qí jīng,
hú nǎi yáng běn shì。
yī kúi shū yǐ zú,
guān lè tā qiě zhì。
gǔ tǐ xiào lóng cáng,
bèi yì yán huá zhì。
huà dù sūi hòu chén,
yòu fāng chǎn jiān mì。
yuè shēng táng bù lù,
xiāo xià piān bù jì。
liǎng jiā yìn zhuàn líu,
jìn rù yì mén sì。
qì yā jí gǔ qiān,
yuán dǎo zhēn guān sì。
qí wén sòng jīn xiàng,
pǒ shuō fó líng yì。
wǒ wén pú tí fǎ,
miào jù qiān shǒu bì。
fǎ fǎ jiē yuán tōng,
shǐ le dì yī yì。
dīng zhēn hé tóng cān,
shúi wèn léng qié zì。

李宗瀚

李宗瀚

(1769—1831)清江西临川人,字公博,一字北漠,又字春湖。乾隆五十八年进士,授编修。道光时官至工部左侍郎、浙江学政。工诗,喜聚书,癖嗜金石文字。