竹西怀古
(宋代)李易
淮南昔繁丽,富庶天下称。管弦十万户,夜夜闻喧腾。
不徒竹西寺,歌吹相豪矜。一朝烽火急,廛市为沟塍。
风月无欢场,睥睨皆射堋。荒荒野月白,照地如寒冰。
自从画江守,岁岁输金缯。萧条闾井间,水旱又频仍。
我来经故里,日暮此一登。隋唐倏己往,遗迹几废兴。
江山极苍莽,望之涕沾膺。
《竹西怀古》拼音标注
zhú xī huái gǔ
huái nán xī fán lì,
fù shù tiān xià chēng。
guǎn xián shí wàn hù,
yè yè wén xuān téng。
bù tú zhú xī sì,
gē chūi xiāng háo jīn。
yī zhāo fēng huǒ jí,
chán shì wèi gōu chéng。
fēng yuè wú huān cháng,
bì nì jiē shè péng。
huāng huāng yě yuè bái,
zhào dì rú hán bīng。
zì cóng huà jiāng shǒu,
sùi sùi shū jīn zēng。
xiāo tiáo lv́ jǐng jiān,
shǔi hàn yòu pín réng。
wǒ lái jīng gù lǐ,
rì mù cǐ yī dēng。
súi táng shū jǐ wǎng,
yí jī jī fèi xīng。
jiāng shān jí cāng mǎng,
wàng zhī tì zhān yīng。