释心
(清代)李惺
目愿为我目,口愿为我口。足愿为我足,手愿为我手。
区区此一心,不乐为我有。我岂负心哉,问心心曰否。
少小附君身,周旋日已久。灵府清且间,外缘息攻掊。
不谓廿年来,君为利禄诱。却又大迂拘,事事落人后。
饥寒日煎迫,无计可抖擞。辄以委之我,我能不任受。
顾此方寸地,有似厨中臼。纷纷蓼与齑,辛苦乃杂揉。
手不习钻刺,足不惯奔走。有目喜观书,有口善饮酒。
惟心实难为,请君试分剖。我还语我心,此咎我自取。
汝实主人翁,亦汝自取咎。长安诸贵人,腰金纡大绶。
裘马鲜且肥,黄白积如阜。汝不附渠身,生即与我偶。
我命既穷薄,汝福何由厚。抑汝有自来,乾父而坤母。
气可沮金石,光可彻箕斗。细故辄悲摧,自待则已苟。
我今与汝约,今已三十九。年光迅白驹,世熊幻苍狗。
物有如许许,事有如某某。不敢复相烦,但愿坚自守。
先以三昧火,为汝焚其蔀。继以三昧水,为汝涤其垢。
沃劣不须膏,扫愁不用帚。翩翩鸟出笼,洋洋鱼脱笱。
皮囊有坏时,祝汝长不朽。书此券来兹,时维岁乙酉。
《释心》拼音标注
shì xīn
mù yuàn wèi wǒ mù,
kǒu yuàn wèi wǒ kǒu。
zú yuàn wèi wǒ zú,
shǒu yuàn wèi wǒ shǒu。
qū qū cǐ yī xīn,
bù lè wèi wǒ yǒu。
wǒ qǐ fù xīn zāi,
wèn xīn xīn yuē fǒu。
shǎo xiǎo fù jūn shēn,
zhōu xuán rì yǐ jǐu。
líng fǔ qīng qiě jiān,
wài yuán xī gōng póu。
bù wèi niàn nián lái,
jūn wèi lì lù yòu。
què yòu dà yū jū,
shì shì luò rén hòu。
jī hán rì jiān pò,
wú jì kě dǒu sǒu。
zhé yǐ wěi zhī wǒ,
wǒ néng bù rèn shòu。
gù cǐ fāng cùn dì,
yǒu sì chú zhōng jìu。
fēn fēn liǎo yǔ jī,
xīn kǔ nǎi zá róu。
shǒu bù xí zuàn cì,
zú bù guàn bēn zǒu。
yǒu mù xǐ guān shū,
yǒu kǒu shàn yǐn jǐu。
wéi xīn shí nán wèi,
qǐng jūn shì fēn pōu。
wǒ huán yǔ wǒ xīn,
cǐ jìu wǒ zì qǔ。
rǔ shí zhǔ rén wēng,
yì rǔ zì qǔ jìu。
cháng ān zhū gùi rén,
yāo jīn yū dà shòu。
qíu mǎ xiān qiě féi,
huáng bái jī rú fù。
rǔ bù fù qú shēn,
shēng jí yǔ wǒ ǒu。
wǒ mìng jì qióng bó,
rǔ fú hé yóu hòu。
yì rǔ yǒu zì lái,
gān fù ér kūn mǔ。
qì kě jū jīn shí,
guāng kě chè jī dǒu。
xì gù zhé bēi cūi,
zì dài zé yǐ gǒu。
wǒ jīn yǔ rǔ yuē,
jīn yǐ sān shí jǐu。
nián guāng xùn bái jū,
shì xióng huàn cāng gǒu。
wù yǒu rú xǔ xǔ,
shì yǒu rú mǒu mǒu。
bù gǎn fù xiāng fán,
dàn yuàn jiān zì shǒu。
xiān yǐ sān mèi huǒ,
wèi rǔ fén qí bù。
jì yǐ sān mèi shǔi,
wèi rǔ dí qí gòu。
wò liè bù xū gāo,
sǎo chóu bù yòng zhǒu。
piān piān niǎo chū lóng,
yáng yáng yú tuō gǒu。
pí náng yǒu huài shí,
zhù rǔ cháng bù xǐu。
shū cǐ quàn lái zī,
shí wéi sùi yǐ yǒu。