当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

一斛珠 送孙鲁三之汝南

(清代)李良年

骊歌向晓。怪君踪迹偏长道。尊前一片青青草。才送归鞍,又逐征衫者囗悼。

泪落沾怀抱。张敞青螺今罢扫。淮康紫水销愁好。

应忆高堂,双鬓新年老。

《一斛珠 送孙鲁三之汝南》拼音标注

yī hú zhū sòng sūn lǔ sān zhī rǔ nán
lí gē xiàng xiǎo。
guài jūn zōng jī piān cháng dào。
zūn qián yī piàn qīng qīng cǎo。
cái sòng gūi ān,
yòu zhú zhēng shān zhě wéi dào。
lèi luò zhān huái bào。
zhāng chǎng qīng luó jīn bà sǎo。
huái kāng zǐ shǔi xiāo chóu hǎo。
yìng yì gāo táng,
shuāng bìn xīn nián lǎo。

李良年

李良年

(1635—1694)清浙江秀水人,字武曾。诸生。与兄李绳远、弟李符并著诗名,时称三李。又与朱彝尊称朱李。诗初学唐人,持格律甚严。古文长于议论。曾举博学鸿儒科,罢归。有《秋锦山房集》。