当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

赠释疏言还道林寺诗

(唐代)李节

湘川狺狺兮俗犷且佷,利杀业偷兮吏莫之驯。
繄释氏兮易暴使仁,释何在兮释在斯文,
湘水滔滔兮四望何依,猿狖腾拏兮云树飞飞。
月沉浦兮烟暝山,樯席卷兮橹床闲。偃仰兮啸咏,
鼓长江兮何时还。
湘川超忽兮落日啘啘,松覆秋亭兮兰被春苑。
上人去兮几千里,何日同游兮湘川水。

《赠释疏言还道林寺诗》拼音标注

zèng shì shū yán huán dào lín sì shī
xiāng chuān yín yín xī sú guǎng qiě hěn,
lì shā yè tōu xī lì mò zhī xún。
yī shì shì xī yì bào shǐ rén,
shì hé zài xī shì zài sī wén,
xiāng shǔi tāo tāo xī sì wàng hé yī,
yuán yòu téng ná xī yún shù fēi fēi。
yuè chén pǔ xī yān míng shān,
qiáng xí juàn xī lǔ chuáng xián。
yǎn yǎng xī xiào yǒng,
gǔ cháng jiāng xī hé shí huán。
xiāng chuān chāo hū xī luò rì yè yè,
sōng fù qīu tíng xī lán bèi chūn yuàn。
shàng rén qù xī jī qiān lǐ,
hé rì tóng yóu xī xiāng chuān shǔi。

李节

李节

生卒年、籍贯皆不详。宣宗大中时登进士第,为河东节度使卢钧巡官,后累官户部郎中。僖宗乾符三年(876)转驾部郎中。节尝有慨于武宗毁佛,作《饯潭州疏言禅师诣太原求藏经诗序》,以为“衰代须释氏之救”。其崇佛如此。生平事迹散见《旧唐书·僖宗纪》、《唐诗纪事》卷六〇。《全唐诗》存诗1首。《全唐诗续拾》补1首。