当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

泺口待渡同石亭

(清代)李黼平

东来风景与心违,到处惊蓬卷地飞。泺口夕阳红照水,华山秋色翠生衣。

故人弹铗歌同和,此际停骖计恐非。明借名泉洗尘土,真珠十斛溅霏微。

《泺口待渡同石亭》拼音标注

bó kǒu dài dù tóng shí tíng
dōng lái fēng jǐng yǔ xīn wéi,
dào chù liáng péng juàn dì fēi。
bó kǒu xī yáng hóng zhào shǔi,
huá shān qīu sè cùi shēng yī。
gù rén dàn jiá gē tóng hé,
cǐ jì tíng cān jì kǒng fēi。
míng jiè míng quán xǐ chén tǔ,
zhēn zhū shí hú jiàn fēi wēi。

李黼平

李黼平

(1770—1832)清广东嘉应人,字绣之,又字贞甫。嘉庆十年进士,官昭文知县。为政宽和,而以亏挪系狱数年。治汉学,工考證。回粤入学海堂阅课艺,主讲宝安书院。有《毛诗紬义》、《易刊误》等。