当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

读危太仆云林集

(清代)李绂

唐宋为古文,大家才七人。南渡遂萎苶,得貌遗厥神。

有元运隆盛,大文兴崇仁。吴虞启先鞭,斯文绝复新。

后劲得云林,如《国风》有《豳》。宋王拜下风,国史功不湮。

偶然履橐橐,上嫌称老臣。御史乃希旨,元故臣宜摈。

和州看余庙,于事犹轻尘。论者不复察,集矢何龂龂。

岂知公出处,大节光霄旻。言事既激烈,邪闭善则陈。

仓卒起田间,辞禄已五春。投井义不屈,存史情亦真。

兴朝访故老,四国响然臻。聊因国史出,夙志将一伸。

区区圭组荣,浮云谢天民。青田亦仕元,佐命持衡钧。

松雪亦承旨,实宋天潢亲。不知持论者,比此何等伦。

掩卷三叹息,流俗多顽嚚。

《读危太仆云林集》拼音标注

dú wēi tài pū yún lín jí
táng sòng wèi gǔ wén,
dà jiā cái qī rén。
nán dù sùi wēi nié,
dé mào yí jué shén。
yǒu yuán yùn lóng shèng,
dà wén xīng chóng rén。
wú yú qǐ xiān biān,
sī wén jué fù xīn。
hòu jìng dé yún lín,
rú 《 guó fēng 》 yǒu 《 bīn 》。
sòng wáng bài xià fēng,
guó shǐ gōng bù yīn。
ǒu rán lv̌ tuó tuó,
shàng xián chēng lǎo chén。
yù shǐ nǎi xī zhǐ,
yuán gù chén yí bìn。
hé zhōu kàn yú miào,
yú shì yóu qīng chén。
lùn zhě bù fù chá,
jí shǐ hé kěn kěn。
qǐ zhī gōng chū chù,
dà jié guāng xiāo mín。
yán shì jì jī liè,
xié bì shàn zé chén。
cāng zú qǐ tián jiān,
cí lù yǐ wǔ chūn。
tóu jǐng yì bù qū,
cún shǐ qíng yì zhēn。
xīng zhāo fǎng gù lǎo,
sì guó xiǎng rán zhēn。
liáo yīn guó shǐ chū,
sù zhì jiāng yī shēn。
qū qū gūi zǔ róng,
fú yún xiè tiān mín。
qīng tián yì shì yuán,
zuǒ mìng chí héng jūn。
sōng xuě yì chéng zhǐ,
shí sòng tiān huáng qīn。
bù zhī chí lùn zhě,
bǐ cǐ hé děng lún。
yǎn juàn sān tàn xī,
líu sú duō wán yín。

李绂

李绂

(1673—1750)清江西临川人,字巨来,号穆堂。康熙四十八年进士,由编修累官内阁学士。雍正间历任广西巡抚、直隶总督,以参劾河南巡抚田文镜得罪下狱。乾隆初起授户部侍郎。治理学宗陆王。言政事推崇王安石,对世传事迹有所辨正,为蔡上翔《王荆公年谱考略》所取资。有《穆堂类稿》及续稿别稿、《陆子学谱》、《朱子晚年全论》、《阳明学录》、《八旗志书》等。