中山杂诗 其二
(清代)李鼎元
古刹如亭小,禅堂即客堂。僧衣能断俗,席地可无床。
供佛惟花蕊,烹茶半雪糖。此邦殊服食,何以慰愁肠。
《中山杂诗 其二》拼音标注
zhōng shān zá shī qí èr
gǔ chà rú tíng xiǎo,
shàn táng jí kè táng。
sēng yī néng duàn sú,
xí dì kě wú chuáng。
gōng fó wéi huā rǔi,
pēng chá bàn xuě táng。
cǐ bāng shū fú shí,
hé yǐ wèi chóu cháng。