当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

雨雪书怀 其三

(明代)纪映钟

埋忧何地好,惟有摄山岑。渺渺衣带水,一苇快登临。

山僧虚石塔,高士弹素琴。泉飞古松颠,钟落寒涧深。

自然闻见黜,亦使须眉森。隔江聊怅望,恍惚迦陵音。

《雨雪书怀 其三》拼音标注

yǔ xuě shū huái qí sān
mái yōu hé dì hǎo,
wéi yǒu shè shān cén。
miǎo miǎo yī dài shǔi,
yī wěi kuài dēng lín。
shān sēng xū shí tǎ,
gāo shì dàn sù qín。
quán fēi gǔ sōng diān,
zhōng luò hán jiàn shēn。
zì rán wén jiàn chù,
yì shǐ xū méi sēn。
gé jiāng liáo chàng wàng,
huǎng hū jiā líng yīn。

纪映钟

纪映钟

(1609—1671)明末清初江南上元人,后移居仪徵,字伯紫,一字擘子,号憨叟,自称钟山遗老。纪青子。明诸生。崇祯时为复社名士,明亡后,弃诸生,躬耕养母。工诗善书,知名海内。有《真冷堂诗稿》、《憨叟诗钞》。