当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

常熟致道观七星桧

(明代)黄云

琴川古迹得纵观,七桧象斗罗观坛。
真人手植自梁代,燧人之火不及钻。
成形成象两昭应,斟酌元气其无端。
阴敷古殿覆玉座,星宫瞻天肃圣颜。
侍女左右更修洁,观袂欲举垂云鬟。
坚贞铿戛悟玄理,至文无文朴反顽。
深根穿散福地脉,万牛挽之并力难。
雷雨藏蓄太阴黑,骨节显露莓苔干。
偃仰诘屈更披折,矫若撑拄郁若盘。
猿臂争攫凌险绝,鹤形孤高梳羽翰。
大小斧劈惜皴裂,赤皮含生细叶攒。
萧森夜拂箕尾动,耸拔昼涵湖腹宽。
索綯绞纽互联络,风涛鼓舞交苍寒。
角崩爪秃龙虎斗,鲲化海翻鹏快抟。
鬼神出入倏忽际,厥状诡异穷莫殚。
时逢有道天锡瑞,甘露履降和井丹。
真人上观念下土,架虬归来乐盘桓。
浩歌适应金石响,楼居合共朝霞飧。
酒泻天瓢不可挹,与山并峙青巑岏。
观标出尘几千丈,拟作蓬莱玉树看。
傲兀阅世间荣瘁,卦之剥复时危安。
铜驼荆棘仍变故,其上日月跳双丸。
蜀柏犹能尊汉统,岱松宁免污秦官。
青牛已随紫气远,孔桧系道遭摧残。
偶然托迹观境静,此后历数知如干。
毕宏韦偃久绝笔,白石老子图冰纨。
我生好古聊纪咏,豪奇安得追苏韩。
置像亦如楚颂橘,石厓磨镌垂不刊。

《常熟致道观七星桧》拼音标注

cháng shú zhì dào guān qī xīng kuài
qín chuān gǔ jī dé zòng guān,
qī kuài xiàng dǒu luō guān tán。
zhēn rén shǒu zhí zì liáng dài,
sùi rén zhī huǒ bù jí zuàn。
chéng xíng chéng xiàng liǎng zhāo yìng,
zhēn zhuó yuán qì qí wú duān。
yīn fū gǔ diàn fù yù zuò,
xīng gōng zhān tiān sù shèng yán。
shì nv̌ zuǒ yòu gèng xīu jié,
guān mèi yù jǔ chúi yún huán。
jiān zhēn kēng jiá wù xuán lǐ,
zhì wén wú wén pò fǎn wán。
shēn gēn chuān sàn fú dì mài,
wàn níu wǎn zhī bìng lì nán。
léi yǔ cáng xù tài yīn hēi,
gǔ jié xiǎn lù méi tái gān。
yǎn yǎng jié qū gèng pī zhé,
jiǎo ruò chēng zhǔ yù ruò pán。
yuán bì zhēng jué líng xiǎn jué,
hè xíng gū gāo shū yǔ hàn。
dà xiǎo fǔ pī xī cūn liè,
chì pí hán shēng xì yè zǎn。
xiāo sēn yè fú jī wěi dòng,
sǒng bá zhòu hán hú fù kuān。
suǒ táo jiǎo nǐu hù lián luò,
fēng tāo gǔ wǔ jiāo cāng hán。
jiǎo bēng zhuǎ tū lóng hǔ dǒu,
kūn huà hǎi fān péng kuài tuán。
gǔi shén chū rù shū hū jì,
jué zhuàng gǔi yì qióng mò dān。
shí féng yǒu dào tiān xí rùi,
gān lù lv̌ jiàng hé jǐng dān。
zhēn rén shàng guān niàn xià tǔ,
jià qíu gūi lái lè pán huán。
hào gē shì yìng jīn shí xiǎng,
lóu jū hé gòng zhāo xiá sūn。
jǐu xiè tiān piáo bù kě yì,
yǔ shān bìng zhì qīng cuán yuán。
guān biāo chū chén jī qiān zhàng,
nǐ zuò péng lái yù shù kàn。
ào wù yuè shì jiān róng cùi,
guà zhī bō fù shí wēi ān。
tóng tuó jīng jí réng biàn gù,
qí shàng rì yuè tiào shuāng wán。
shǔ bǎi yóu néng zūn hàn tǒng,
dài sōng níng miǎn wū qín guān。
qīng níu yǐ súi zǐ qì yuǎn,
kǒng kuài xì dào zāo cūi cán。
ǒu rán tuō jī guān jìng jìng,
cǐ hòu lì shù zhī rú gān。
bì hóng wéi yǎn jǐu jué bǐ,
bái shí lǎo zǐ tú bīng wán。
wǒ shēng hǎo gǔ liáo jì yǒng,
háo qí ān dé zhūi sū hán。
zhì xiàng yì rú chǔ sòng jú,
shí yá mó juān chúi bù kān 。

黄云

黄云

明苏州府昆山人,字应龙,号丹岩。家贫好学,文宗苏东坡,书法师黄山谷。弘治中以岁贡授瑞州训导。致仕卒,年七十二。有《丹岩集》,中多与沈周、文徵明等往来题咏之作。