天运不已岁时又春学已可乎作自勉诗呈李□初教授诸公
(元代)黄清老
东风一笑可人心,旋沥新醅对客斟。山色未匀春意浅,梅花已老白云深。
半轩依竹閒听雨,千里怀人欲抱琴。试问樵溪隔年意,碧波东注渺难寻。
《天运不已岁时又春学已可乎作自勉诗呈李□初教授诸公》拼音标注
tiān yùn bù yǐ sùi shí yòu chūn xué yǐ kě hū zuò zì miǎn shī chéng lǐ □ chū jiào shòu zhū gōng
dōng fēng yī xiào kě rén xīn,
xuán lì xīn pēi dùi kè zhēn。
shān sè wèi yún chūn yì qiǎn,
méi huā yǐ lǎo bái yún shēn。
bàn xuān yī zhú xián tīng yǔ,
qiān lǐ huái rén yù bào qín。
shì wèn qiáo xī gé nián yì,
bì bō dōng zhù miǎo nán xún。