再和实之喜雨呈正之
(宋代)黄干
苦海渺无涯,火宅常自焚。青衫不疗饥,白首非工文。
勉策疲驽姿,舍己为人耘。造物真小儿,苦乐胡不均。
突如四月时,梅雨成炎蒸。安得玉烛调,一晦复一明。
中夜忽自悟,感慨若有神。有名汝不趋,有利汝不奔。
独与迂阔友,卜邻向东屯。燕坐想羲皇,浩歌发商声。
床头有浊醪,啸咏聊自倾。又如苦旱中,一雨涧壑盈。
草木回春姿,万象皆更新。君今东屯成,拙寝复几兴。
我亦侧西流,草阁时共凭。长想千载上,依依耦耕人。
《再和实之喜雨呈正之》拼音标注
zài hé shí zhī xǐ yǔ chéng zhèng zhī
kǔ hǎi miǎo wú yá,
huǒ zhái cháng zì fén。
qīng shān bù liáo jī,
bái shǒu fēi gōng wén。
miǎn cè pí nú zī,
shè jǐ wèi rén yún。
zào wù zhēn xiǎo ér,
kǔ lè hú bù jūn。
tū rú sì yuè shí,
méi yǔ chéng yán zhēng。
ān dé yù zhú diào,
yī hùi fù yī míng。
zhōng yè hū zì wù,
gǎn kǎi ruò yǒu shén。
yǒu míng rǔ bù qū,
yǒu lì rǔ bù bēn。
dú yǔ yū kuò yǒu,
bǔ lín xiàng dōng tún。
yàn zuò xiǎng xī huáng,
hào gē fā shāng shēng。
chuáng tóu yǒu zhuó láo,
xiào yǒng liáo zì qīng。
yòu rú kǔ hàn zhōng,
yī yǔ jiàn hè yíng。
cǎo mù húi chūn zī,
wàn xiàng jiē gèng xīn。
jūn jīn dōng tún chéng,
zhuó qǐn fù jī xīng。
wǒ yì cè xī líu,
cǎo gé shí gòng píng。
cháng xiǎng qiān zài shàng,
yī yī ǒu gēng rén。