当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

巴陵怪风行

(清代)黄承吉

吾闻帝子之出恒飘风,今来正值风交通。踉砀天吴夜不息,银虬雪貘抟虚空。

虚空震感无声入,撇擘撞舂万舟急。撞欲崩摧撇欲流,擘如相掎舂相袭。

舟人黑暗竞凌波,腰系樯绳仗樯立。引长抛重百难施,绠似云连铁山集。

我船三荡不可支,欲离所傍愁无依。风威况是离不得,斡旋实赖能工师。

洞庭春雨连天涨,激切飞廉怒相向。水势今宵尽却回,湘源却恐生波浪。

少妇无端觏此惊,牵裾坐对可怜生。瞪然仆婢更何事,如此风波宁可行。

呜呼人生岂不怀乡里,薄宦偏羁二三子。一夜心旌百丈悬,梦回错认蛟宫里。

《巴陵怪风行》拼音标注

bā líng guài fēng xíng
wú wén dì zǐ zhī chū héng piāo fēng,
jīn lái zhèng zhí fēng jiāo tōng。
láng dàng tiān wú yè bù xī,
yín qíu xuě mò tuán xū kōng。
xū kōng zhèn gǎn wú shēng rù,
piē bò zhuàng chōng wàn zhōu jí。
zhuàng yù bēng cūi piē yù líu,
bò rú xiāng jǐ chōng xiāng xí。
zhōu rén hēi àn jìng líng bō,
yāo xì qiáng shéng zhàng qiáng lì。
yǐn cháng pāo zhòng bǎi nán shī,
gěng sì yún lián tiě shān jí。
wǒ chuán sān dàng bù kě zhī,
yù lí suǒ bàng chóu wú yī。
fēng wēi kuàng shì lí bù dé,
wò xuán shí lài néng gōng shī。
dòng tíng chūn yǔ lián tiān zhǎng,
jī qiē fēi lián nù xiāng xiàng。
shǔi shì jīn xiāo jǐn què húi,
xiāng yuán què kǒng shēng bō làng。
shǎo fù wú duān gòu cǐ liáng,
qiān jū zuò dùi kě lián shēng。
dèng rán pū bì gèng hé shì,
rú cǐ fēng bō níng kě xíng。
wū hū rén shēng qǐ bù huái xiāng lǐ,
bó huàn piān jī èr sān zǐ。
yī yè xīn jīng bǎi zhàng xuán,
mèng húi cuò rèn jiāo gōng lǐ。

黄承吉

黄承吉

(1771—1842)清江苏江都人,字谦牧,号春谷。嘉庆十年进士。官岑溪知县。治经学宗汉儒,兼通历算,能辨中西异同。工诗古文。论史每独具只眼,尝以司马迁为孟子后尊圣明道之第一人,而为班固所诬。有《梦陔堂集》。