当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

重过平越高真观

(清代)胡学汪

溪流常自绕荒陴,灌木危楼是昔时。为客不堪仙事警,此身难向石前知。

苔封碣石先朝色,风递泉香出世姿。要得弥明同煮鼎,苍蝇声里漫敲诗。

《重过平越高真观》拼音标注

zhòng guò píng yuè gāo zhēn guān
xī líu cháng zì rào huāng pí,
guàn mù wēi lóu shì xī shí。
wèi kè bù kān xiān shì jǐng,
cǐ shēn nán xiàng shí qián zhī。
tái fēng jié shí xiān zhāo sè,
fēng dì quán xiāng chū shì zī。
yào dé mí míng tóng zhǔ dǐng,
cāng yíng shēng lǐ màn qiāo shī。

胡学汪

胡学汪

胡学汪,初名学望,字小牙,五开卫人。贡生。有《求志轩集》。