当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

澎湖歌

(清代)胡健

藐兹澎湖一孤岛,幅员百里弹丸小。九州不入禹贡图,开辟以来置不道。

荷兰驱逐伪郑平,设官命吏名斯肇。台阳喉咽壮藩维,金厦户庭资障堡。

宅澳为村一十三,民居错落晨星渺。岁不十雨月千风,波翻浪覆势倾倒。

匝时咸水涨漫天,白日昏昏尽窅窅。流沙一片恍飞霜,草未逢秋已尽黄。

地无高冈与陵麓,又无溪涧与桥梁。又无飞禽与走兽,又无花木与菁篁。

织纴不事无麻苧,丝帛不出无蚕桑。三农最重无牟麦,五谷最贵无稻粱。

爨粪为柴仗牛矢,薯乾作食呼薯米。土瘠民贫何处无,未有土瘠民贫到如此。

只合乘潮讨海为新畬,扬帆掉桨为犁锄。张缯挂网为稼穑,戳按塞沪为篝车。

多黍多稌颂蜃蛤,千仓万箱祝虾鱼。不祭田祖祭龙伯,吹邠击鼓水中潴。

俗俭勤人椎鲁,熙熙恬恬风近古。不崇佛教绝僧尼,寺观禅林目未睹。

渔者恒渔农者农,饥食渴饮安井伍。更无雀鼠讼诪张,公庭清晏如召杜。

论文时亦聚诸生,诗书善气溢眉宇。千里一圣百里贤,化导在人须鼓舞。

割鸡惯笑子游刀,家弦户诵并中土。惟有妈宫市上颇不驯,言庞事杂多游民。

草窃无聊兼牙侩,鳏兵蜂聚重为邻。赫赫炎炎尽烈火,厝薪不徙势必焚。

溱洧有蕳野有蔓,鹑奔狐走鸟兽群。从此洗心先革面,海宇清宁看虎变。

褊心杞国曰焦忧,只手欲挽狂澜溅。勿云蕞尔无重轻,半壁东南关帝眷。

作此长歌备采风,形势舆情一目见。告我凡百诸君子,勿弃刍荛下里谚。

《澎湖歌》拼音标注

péng hú gē
miǎo zī péng hú yī gū dǎo,
fú yuán bǎi lǐ dàn wán xiǎo。
jǐu zhōu bù rù yǔ gòng tú,
kāi pì yǐ lái zhì bù dào。
hé lán qū zhú wěi zhèng píng,
shè guān mìng lì míng sī zhào。
tái yáng hóu yān zhuàng fán wéi,
jīn shà hù tíng zī zhàng bǎo。
zhái ào wèi cūn yī shí sān,
mín jū cuò luò chén xīng miǎo。
sùi bù shí yǔ yuè qiān fēng,
bō fān làng fù shì qīng dǎo。
zā shí xián shǔi zhǎng màn tiān,
bái rì hūn hūn jǐn yǎo yǎo。
líu shā yī piàn huǎng fēi shuāng,
cǎo wèi féng qīu yǐ jǐn huáng。
dì wú gāo gāng yǔ líng lù,
yòu wú xī jiàn yǔ qiáo liáng。
yòu wú fēi qín yǔ zǒu shòu,
yòu wú huā mù yǔ jīng huáng。
zhī rén bù shì wú má zhù,
sī bó bù chū wú cán sāng。
sān nóng zùi zhòng wú móu mài,
wǔ gǔ zùi gùi wú dào liáng。
cuàn fèn wèi chái zhàng níu shǐ,
shǔ gān zuò shí hū shǔ mǐ。
tǔ jí mín pín hé chù wú,
wèi yǒu tǔ jí mín pín dào rú cǐ。
zhǐ hé chéng cháo tǎo hǎi wèi xīn yú,
yáng fān diào jiǎng wèi lí chú。
zhāng zēng guà wǎng wèi jià sè,
chuō àn sāi hù wèi gōu chē。
duō shǔ duō tú sòng shèn há,
qiān cāng wàn xiāng zhù xiā yú。
bù jì tián zǔ jì lóng bó,
chūi bīn jí gǔ shǔi zhōng zhū。
sú jiǎn qín rén zhūi lǔ,
xī xī tián tián fēng jìn gǔ。
bù chóng fó jiào jué sēng ní,
sì guān shàn lín mù wèi dǔ。
yú zhě héng yú nóng zhě nóng,
jī shí kě yǐn ān jǐng wǔ。
gèng wú què shǔ sòng zhōu zhāng,
gōng tíng qīng yàn rú zhào dù。
lùn wén shí yì jù zhū shēng,
shī shū shàn qì yì méi yǔ。
qiān lǐ yī shèng bǎi lǐ xián,
huà dǎo zài rén xū gǔ wǔ。
gē jī guàn xiào zǐ yóu dāo,
jiā xián hù sòng bìng zhōng tǔ。
wéi yǒu mā gōng shì shàng pǒ bù xún,
yán páng shì zá duō yóu mín。
cǎo qiè wú liáo jiān yá kuài,
yín bīng fēng jù zhòng wèi lín。
hè hè yán yán jǐn liè huǒ,
cuò xīn bù xǐ shì bì fén。
zhēn wěi yǒu jiān yě yǒu màn,
chún bēn hú zǒu niǎo shòu qún。
cóng cǐ xǐ xīn xiān gé miàn,
hǎi yǔ qīng níng kàn hǔ biàn。
biǎn xīn qǐ guó yuē jiāo yōu,
zhǐ shǒu yù wǎn kuáng lán jiàn。
wù yún zùi ěr wú zhòng qīng,
bàn bì dōng nán guān dì juàn。
zuò cǐ cháng gē bèi cǎi fēng,
xíng shì yú qíng yī mù jiàn。
gào wǒ fán bǎi zhū jūn zǐ,
wù qì chú ráo xià lǐ yàn。

胡健

胡健

胡健,字建伟,号勉亭,广东三水人。清乾隆四年(1739)进士,乾隆十四年(1749)选授直隶无极县。丁艰起复,改补福鼎县,调永定,署闽县及福防同知。乾隆三十一年(1766)任澎湖通判,设社塾,创文石书院,政绩尤多。时澎湖士赴试台湾,多惮风涛。乾隆三十七年(1774)升台湾北路理番同知。纂有《澎湖纪略》十二卷。现存诗作俱见胡建伟《澎湖纪略》、蒋镛《澎湖续编》,共三十四首。诗作与澎湖地区风土密切相关。