当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

同官倡和用山字韵

(宋代)胡直孺

章句飘飘续小山,古风萧瑟笔追还。
海鹏共击三千里,铁马同归十二闲。
功业会看钟鼎上,声华已在缙绅间。
他年记忆怜衰老,为报西川引一班。

《同官倡和用山字韵》拼音标注

tóng guān chàng hé yòng shān zì yùn
zhāng jù piāo piāo xù xiǎo shān,
gǔ fēng xiāo sè bǐ zhūi huán。
hǎi péng gòng jí sān qiān lǐ,
tiě mǎ tóng gūi shí èr xián。
gōng yè hùi kàn zhōng dǐng shàng,
shēng huá yǐ zài jìn shēn jiān。
tā nián jì yì lián shuāi lǎo,
wèi bào xī chuān yǐn yī bān 。

胡直孺

胡直孺

胡直孺,生卒年不详。字少汲,晚号西山老人,奉新(今属江西)人,胡仲尧曾孙。绍圣四年进士,靖康间,知南京,为金所执,不屈,久而得归。高宗朝,擢龙图阁学士,知隆兴府,进兵部尚书。其诗为黄庭坚所赏,著有《西山老人集》,已佚。