当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

朱射陂闺人限韵

(明代)侯一元

淮南远树江南信,玉箸先随玉管挥。
一病经春残豆蔻,乱红如雨月芳菲。
光同满月疑星入,晕学丹霞有鹜飞。
帐殿却愁生会面,烦君犹辩是耶非。

《朱射陂闺人限韵》拼音标注

zhū shè bēi gūi rén xiàn yùn
huái nán yuǎn shù jiāng nán xìn,
yù zhù xiān súi yù guǎn hūi。
yī bìng jīng chūn cán dòu kòu,
luàn hóng rú yǔ yuè fāng fēi。
guāng tóng mǎn yuè yí xīng rù,
yūn xué dān xiá yǒu mù fēi。
zhàng diàn què chóu shēng hùi miàn,
fán jūn yóu biàn shì yé fēi 。

侯一元

侯一元

(1511—1585)明浙江乐清人,字舜举,号二谷。侯廷训子。年十三,父得罪,伏阙讼冤,得释。中嘉靖十七年进士,官至江西布政使。有诗文集及《二谷读书记》。