登天门山最高顶
(清代)侯坤
大江之水势,如万马奔腾去不回,兹山又如横江铸铁不与通往来。
何年却经五丁力士手,神斤鬼斧劈出两扇天门开。
我登东梁最高顶,混茫莫辨水天影。松下丁樵枕石眠,谡谡山风吹不醒。
凌虚忽然似乘舟,水云荡漾山欲流。须臾白浪洗出接天千尺练,当空一雁摩清秋。
千林万壑敛暝色,且叩禅关卧花窟。夜深更欲呼山僧,披衣同看波心月。
《登天门山最高顶》拼音标注
dēng tiān mén shān zùi gāo dǐng
dà jiāng zhī shǔi shì,
rú wàn mǎ bēn téng qù bù húi,
zī shān yòu rú héng jiāng zhù tiě bù yǔ tōng wǎng lái。
hé nián què jīng wǔ dīng lì shì shǒu,
shén jīn gǔi fǔ pī chū liǎng shàn tiān mén kāi。
wǒ dēng dōng liáng zùi gāo dǐng,
hùn máng mò biàn shǔi tiān yǐng。
sōng xià dīng qiáo zhěn shí mián,
sù sù shān fēng chūi bù xǐng。
líng xū hū rán sì chéng zhōu,
shǔi yún dàng yàng shān yù líu。
xū yú bái làng xǐ chū jiē tiān qiān chǐ liàn,
dāng kōng yī yàn mó qīng qīu。
qiān lín wàn hè liàn míng sè,
qiě kòu shàn guān wò huā kū。
yè shēn gèng yù hū shān sēng,
pī yī tóng kàn bō xīn yuè。