当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

峡口听雨

(清代)洪朴

子规啼咽打头风,十二巫山曲曲笼。上峡雨后悬溜外,极天寒到暮云中。

秋声牢落高唐路,客思凄迷蜀道丛。等是萧萧时节异,江南烟侣问巴东。

《峡口听雨》拼音标注

xiá kǒu tīng yǔ
zǐ gūi tí yān dǎ tóu fēng,
shí èr wū shān qū qū lóng。
shàng xiá yǔ hòu xuán līu wài,
jí tiān hán dào mù yún zhōng。
qīu shēng láo luò gāo táng lù,
kè sī qī mí shǔ dào cóng。
děng shì xiāo xiāo shí jié yì,
jiāng nán yān lv̌ wèn bā dōng。

洪朴

洪朴

洪朴,字素人,号伯初,歙县人。乾隆辛卯进士,历官顺德知府。有《伯初诗钞》。