当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

登岳宿上封寺

(明代)何彦

攀缘直上最高峰,五老山尊让祝融。南去香炉插天柱,东回紫盖犬芙蓉。

入云鸡犬通仙界,出洞苍虬隐怪松。风送梵音人语静,炉烟袅袅傍疏钟。

《登岳宿上封寺》拼音标注

dēng yuè sù shàng fēng sì
pān yuán zhí shàng zùi gāo fēng,
wǔ lǎo shān zūn ràng zhù róng。
nán qù xiāng lú chā tiān zhù,
dōng húi zǐ gài quǎn fú róng。
rù yún jī quǎn tōng xiān jiè,
chū dòng cāng qíu yǐn guài sōng。
fēng sòng fàn yīn rén yǔ jìng,
lú yān niǎo niǎo bàng shū zhōng。

何彦

何彦

何彦,字善充。顺德人。明世宗嘉靖十四年(一五三五)进士。授行人,擢南京户科给事中,出守荆、淮两府,官至太仆寺卿。晚筑定性、澄心二楼,于其间讲学赋诗。年九十卒,有《石川集》。清温汝能《粤东诗海》卷二三、清道光《广东通志》卷二七八等有传。