当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

牛鼎歌用昌黎石鼓歌韵

(清代)贺祥麟

岐阳石鼓置太学,昌黎以后多诗歌。三代法物挽近少,士纵好古将如何。

此鼎传自宋金出,时方讲艺投干戈。经始黉序辟榛莽,长镵大锸相冶磨。

神牛奋地殷发吼,迹声所至深爬罗。至宝返受俗眼白,猥以培娄观岷峨。

雨淋风刮委墙角,谁其朋锡珍莪阿。夜深虹气烛天紫,六丁神将阴总呵。

取易筮之卦遇鼎,大烹养圣词非讹。菜释先师荐芹藻,书分孔壁文蚪蝌。

诸生以时入习礼,旗搴翠凤鼓建鼍。圜桥观者亿万计,光耀奚翅珊瑚柯。

神物位置信得所,双丸坐看抛如梭。我来浭阳印泥爪,敝车羸马行委蛇。

广文先生见如故,宛搴兰芷纫湘娥。手扛龙文导我识,临风感叹双涕沱。

从来鼎象百不一,图绘博古留宣和。牛鼎较大受一斛,其外羊豕难同科。

重五十斤高尺二,铭四十字镌词多。商与宋与纷聚讼,谬谓背肿马即驼。

商书纪事曰某祀,几见甲乙编年过。释作宋器亦武断,盍于篆籀加劘摩。

埤雅舆记逞狂喙,客话漫录沿流波。问鼎不言鼎有耳,应嗤俗论皆偏颇。

赤文绿字自典重,以古为鉴遑知他。龂龂时代划畛域,卮言铃说滋媕娿。

平生慨想天庙器,睹此竟欲千摩挲。直如衡岳对禹碣,盥手扪读长吟哦。

吁嗟人事有代谢,轰驰青犊飞苍鹅。金钟大镛委沙砾,此独宝用受福那。

非有十万天龙护,安得完好离坎轲。神风圣日相覆庇,不知几劫沙恒河。

物之显晦有如此,侧身天地徒蹉跎。

《牛鼎歌用昌黎石鼓歌韵》拼音标注

níu dǐng gē yòng chāng lí shí gǔ gē yùn
qí yáng shí gǔ zhì tài xué,
chāng lí yǐ hòu duō shī gē。
sān dài fǎ wù wǎn jìn shǎo,
shì zòng hǎo gǔ jiāng rú hé。
cǐ dǐng chuán zì sòng jīn chū,
shí fāng jiǎng yì tóu gān gē。
jīng shǐ héng xù pì zhēn mǎng,
cháng chán dà chá xiāng yě mó。
shén níu fèn dì yīn fā hǒu,
jī shēng suǒ zhì shēn pá luō。
zhì bǎo fǎn shòu sú yǎn bái,
wěi yǐ péi lóu guān mín é。
yǔ lín fēng guā wěi qiáng jiǎo,
shúi qí péng xí zhēn é ā。
yè shēn hóng qì zhú tiān zǐ,
lìu dīng shén jiāng yīn zǒng hē。
qǔ yì shì zhī guà yù dǐng,
dà pēng yǎng shèng cí fēi é。
cài shì xiān shī jiàn qín zǎo,
shū fēn kǒng bì wén dǒu kē。
zhū shēng yǐ shí rù xí lǐ,
qí qiān cùi fèng gǔ jiàn tuó。
yuán qiáo guān zhě yì wàn jì,
guāng yào xī chì shān hú kē。
shén wù wèi zhì xìn dé suǒ,
shuāng wán zuò kàn pāo rú suō。
wǒ lái gēng yáng yìn ní zhuǎ,
bì chē léi mǎ xíng wěi shé。
guǎng wén xiān shēng jiàn rú gù,
wǎn qiān lán zhǐ rèn xiāng é。
shǒu káng lóng wén dǎo wǒ shì,
lín fēng gǎn tàn shuāng tì tuó。
cóng lái dǐng xiàng bǎi bù yī,
tú hùi bó gǔ líu xuān hé。
níu dǐng jiào dà shòu yī hú,
qí wài yáng shǐ nán tóng kē。
zhòng wǔ shí jīn gāo chǐ èr,
míng sì shí zì juān cí duō。
shāng yǔ sòng yǔ fēn jù sòng,
mìu wèi bèi zhǒng mǎ jí tuó。
shāng shū jì shì yuē mǒu sì,
jī jiàn jiǎ yǐ biān nián guò。
shì zuò sòng qì yì wǔ duàn,
hé yú zhuàn zhòu jiā mó mó。
pí yǎ yú jì chěng kuáng hùi,
kè huà màn lù yán líu bō。
wèn dǐng bù yán dǐng yǒu ěr,
yìng chī sú lùn jiē piān pǒ。
chì wén lv̀ zì zì diǎn zhòng,
yǐ gǔ wèi jiàn huáng zhī tā。
kěn kěn shí dài huá zhěn yù,
zhī yán líng shuō zī ān ē。
píng shēng kǎi xiǎng tiān miào qì,
dǔ cǐ jìng yù qiān mó suō。
zhí rú héng yuè dùi yǔ jié,
guàn shǒu mén dú cháng yín é。
xū jiē rén shì yǒu dài xiè,
hōng chí qīng dú fēi cāng é。
jīn zhōng dà yōng wěi shā lì,
cǐ dú bǎo yòng shòu fú nà。
fēi yǒu shí wàn tiān lóng hù,
ān dé wán hǎo lí kǎn kē。
shén fēng shèng rì xiāng fù bì,
bù zhī jī jié shā héng hé。
wù zhī xiǎn hùi yǒu rú cǐ,
cè shēn tiān dì tú cuō tuó。

贺祥麟

贺祥麟

贺祥麟,字麓侨,浏阳人。举人,官云龙知州。有《有真意斋诗集》。