黑龙潭古梅歌
(清代)何彤云
寒潭黑虬老不死,偶向潭中攫云起。雪深霜厚忽僵立,万点骊珠缀花蕊。
清芬微动月皆香,古干屈蟠铁难比。天荒地老不知年,仿佛传闻自唐始。
唐家铁柱支炎天,荆榛久没蛮中烟。玉斧划断梁益土,冷落又阅三百年。
此时灵虬在何处,抱珠想复潭中眠。时平神物再出世,腾拿依旧蟠蜿蜒。
从此花开有常岁,岁岁天地春先旋。呜呼!和羹自古须此材,蒟酱乃使西南开。
金马去已久,碧鸡不再来。余此一树好枝格,不知几生始修得。
莫更踊跃变化入潭中,使我华山昆水无颜色。
《黑龙潭古梅歌》拼音标注
hēi lóng tán gǔ méi gē
hán tán hēi qíu lǎo bù sǐ,
ǒu xiàng tán zhōng jué yún qǐ。
xuě shēn shuāng hòu hū jiāng lì,
wàn diǎn lí zhū zhùi huā rǔi。
qīng fēn wēi dòng yuè jiē xiāng,
gǔ gān qū pán tiě nán bǐ。
tiān huāng dì lǎo bù zhī nián,
fǎng fó chuán wén zì táng shǐ。
táng jiā tiě zhù zhī yán tiān,
jīng zhēn jǐu méi mán zhōng yān。
yù fǔ huá duàn liáng yì tǔ,
lěng luò yòu yuè sān bǎi nián。
cǐ shí líng qíu zài hé chù,
bào zhū xiǎng fù tán zhōng mián。
shí píng shén wù zài chū shì,
téng ná yī jìu pán wān yán。
cóng cǐ huā kāi yǒu cháng sùi,
sùi sùi tiān dì chūn xiān xuán。
wū hū !
hé gēng zì gǔ xū cǐ cái,
jǔ jiàng nǎi shǐ xī nán kāi。
jīn mǎ qù yǐ jǐu,
bì jī bù zài lái。
yú cǐ yī shù hǎo zhī gé,
bù zhī jī shēng shǐ xīu dé。
mò gèng yǒng yuè biàn huà rù tán zhōng,
shǐ wǒ huá shān kūn shǔi wú yán sè。