过天津肯堂留饮用山谷次晁补之廖正一韵见赠依韵和之
(清代)贺涛
筝弦在耳酒在口,老范为诗胆如斗。謇博意兴何超然,日以诗歌相往还。
既得薛君与鼎立,何又援我厕其间。我自受形尘世上,孤怀那肯邀人赏。
茫然四顾吾何从,自投所向归桐城。桐城大儒世与齵,岂屑稽古如桓荣。
不事公卿乐处士,知音四海惟吾子。大匠门下多瑰材,散栎见收殊可喜。
群贤会合古所难,伯牙琴为钟期弹。得与良朋日欢饮,云路悠远何须攀。
吾师罢官我何望,将从子言归故山。
《过天津肯堂留饮用山谷次晁补之廖正一韵见赠依韵和之》拼音标注
guò tiān jīn kěn táng líu yǐn yòng shān gǔ cì cháo bǔ zhī liào zhèng yī yùn jiàn zèng yī yùn hé zhī
zhēng xián zài ěr jǐu zài kǒu,
lǎo fàn wèi shī dǎn rú dǒu。
jiǎn bó yì xīng hé chāo rán,
rì yǐ shī gē xiāng wǎng huán。
jì dé xuē jūn yǔ dǐng lì,
hé yòu yuán wǒ cè qí jiān。
wǒ zì shòu xíng chén shì shàng,
gū huái nà kěn yāo rén shǎng。
máng rán sì gù wú hé cóng,
zì tóu suǒ xiàng gūi tóng chéng。
tóng chéng dà rú shì yǔ óu,
qǐ xiè jī gǔ rú huán róng。
bù shì gōng qīng lè chù shì,
zhī yīn sì hǎi wéi wú zǐ。
dà jiàng mén xià duō gūi cái,
sàn lì jiàn shōu shū kě xǐ。
qún xián hùi hé gǔ suǒ nán,
bó yá qín wèi zhōng qī dàn。
dé yǔ liáng péng rì huān yǐn,
yún lù yōu yuǎn hé xū pān。
wú shī bà guān wǒ hé wàng,
jiāng cóng zǐ yán gūi gù shān。