当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

招畅纯甫饮

(元代)何失

地白雪方作,城乌夜始啼。风枝久不定,达曙未能栖。

长安多逆旅,客意势连鸡。岂不怀其宝,念子寒与饥。

我瓮酒初熟,葡萄涨玻瓈。野老日无事,出望几千回。

如何不见来,覆此红螺杯。

《招畅纯甫饮》拼音标注

zhāo chàng chún fǔ yǐn
dì bái xuě fāng zuò,
chéng wū yè shǐ tí。
fēng zhī jǐu bù dìng,
dá shù wèi néng qī。
cháng ān duō nì lv̌,
kè yì shì lián jī。
qǐ bù huái qí bǎo,
niàn zǐ hán yǔ jī。
wǒ wèng jǐu chū shú,
pú táo zhǎng bō lí。
yě lǎo rì wú shì,
chū wàng jī qiān húi。
rú hé bù jiàn lái,
fù cǐ hóng luó bēi。

何失

何失

元大都昌平人。有才气,工诗文。顺帝至正间,公卿交荐,以亲老辞。为揭傒斯、虞集所推重。