客邸独坐成吟
(明代)霜巩道
疏雨临阶昔昔声,雨晴忽觉月微明。羁人对酒此时叹,之子踏歌霜处行。
砌叶未霜辞树晚,阁风因竹入衣轻。分明寂寞沉吟地,却遣灯花一夜生。
《客邸独坐成吟》拼音标注
kè dǐ dú zuò chéng yín
shū yǔ lín jiē xī xī shēng,
yǔ qíng hū jué yuè wēi míng。
jī rén dùi jǐu cǐ shí tàn,
zhī zǐ tà gē shuāng chù xíng。
qì yè wèi shuāng cí shù wǎn,
gé fēng yīn zhú rù yī qīng。
fēn míng jì mò chén yín dì,
què qiǎn dēng huā yī yè shēng。