当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

忻州牧汪君 其二

(清代)何道生

遗迹重寻野史亭,秀容城畔草青青。剧怜抔土余荒陇,特洗残碑君旧铭。

此事使君堪不朽,谁言词客竟无灵。云礽今日还祠庙,应有精魂下杳冥。

《忻州牧汪君 其二》拼音标注

xīn zhōu mù wāng jūn qí èr
yí jī zhòng xún yě shǐ tíng,
xìu róng chéng pàn cǎo qīng qīng。
jù lián póu tǔ yú huāng lǒng,
tè xǐ cán bēi jūn jìu míng。
cǐ shì shǐ jūn kān bù xǐu,
shúi yán cí kè jìng wú líng。
yún réng jīn rì huán cí miào,
yìng yǒu jīng hún xià yǎo míng。

何道生

何道生

(1766—1806)清山西灵石人,字立之,号兰士,又号菊人。乾隆五十二年进士,历工部主事、员外郎、郎中,迁御史。嘉庆间历任九江、宁夏知府。工诗画。有《方雪斋集》。